Hôm nay chúng tôi lại lặn lội lên huyện miền núi Thạch Thành của tỉnh Thanh Hoá để thăm bà Nhật, một người mẹ 93 tuổi nuôi 3 đứa con tâm thần.
Rất tiếc chúng tôi đã không gặp được bà vì bà đã đi nhà thương để khám chữa bệnh.
Nhìn những đứa con tật nguyền vắng mẹ nên nhếch nhác lòng tôi cảm thấy nhói đau.
Tự nhiên, mặc dù giữa trưa nắng nhưng tôi lại nhớ đến một câu trong bài vọng cổ Người Mẹ Và Sân Chim mà tôi đã thuộc nằm lòng từ tấm bé: “Gió vẫn thổi mưa vẫn rơi rừng cây xao động. Thương từng cánh chim xa không kịp về tổ ấm để đàn chim con bơ vơ ngơ ngác giữa cây rừng.”
Vâng, ba người con tâm thần này cũng bơ vơ ngơ ngác khi mẹ già của họ phải vào nhà thương. Chẳng biết mai kia người mẹ đó qua đi thì lấy ai để yêu thương, vỗ về, chăm sóc??? Câu hỏi đó cữ mãi lởn vởn trong tâm trí tôi mà chẳng có câu trả lời.
( Chia sẻ từ Cha Phaolô Nguyễn Văn Thường )
BTT CARITAS THANH HÓA
Tin cùng chuyên mục:
Từ Mái Nhà Dột Nát Đến Tổ Ấm Khang Trang: Niềm Vui Vỡ òa Tại Gia Đình Anh Tuấn
Tia Sáng Giữa Bệnh Viện Lạnh Giá: Tấm Lòng Vàng Sưởi Ấm Cha Con Anh Thi
Nước Mắt Ngừng Rơi, Mái Ấm Ươm Mầm Hy Vọng Tại Tân Hải
Những Mầm Non Bơ Vơ, Vòng Tay Yêu Thương Sưởi Ấm